Tại sao cần tự học?
Bài viết này là bản dịch của mình cho bài trên "Why you need to take charge of your English learning" trên Antimoon, đọc bài viết gốc tại: Why you need to take charge of your English learning
Trước khi bạn có thể bắt đầu nói và viết bằng tiếng Anh, bạn phải học cách diễn đạt mọi thứ bằng tiếng Anh. Bạn thực hiện việc này bằng cách lấy Input là gì và tại sao bạn cần nó --- đọc và nghe các câu tiếng Anh chính xác của người khác (lý tưởng nhất là người bản ngữ).
Hầu hết người học tiếng Anh tiếp thu kiến thức từ các lớp học tiếng Anh. Trong bài viết này, giả định rằng trường học không cho bạn đủ input để nói tiếng Anh trôi chảy và bạn cần phả tự nạp input để sử dụng ngôn ngữ trôi chảy. Sẽ có thêm 2 lý do nữa cho việc tự thân tiếp nhận Tiếng Anh và tìm input cho bản thân.
Số lượng input
Để nói tiếng Anh trôi chảy, bạn cần rất nhiều input. cần khoảng 1.000.000 câu trong 3 năm --- trung bình, 6400 câu mỗi tuần --- để chuyển từ kỹ năng đọc cơ bản và kỹ năng nói/viết rất kém sang thành thạo, tương đương với 60 trang và 6 giờ nghe mỗi tuần.
Nếu bạn muốn trở nên thông thạo, câu hỏi bạn cần tự hỏi mình là: các lớp học tiếng Anh có đủ 60 trang và 6 giờ input mỗi tuần cho mình không? Một khóa học tiếng Anh thông thường bao gồm 2 bài học một tuần, mỗi bài 1,5 giờ. Nhưng giả sử bạn có thời gian và tiền bạc để tham gia một khóa học chuyên sâu -- 4 lần một tuần, mỗi lần 1,5 giờ.
Trong khóa học như vậy, bạn dành 6 giờ mỗi tuần trên lớp. Bạn nhận được bao nhiêu input?
- Giáo viên cung cấp ít input. Hầu hết họ đều im lặng và để học sinh nói chuyện. (Họ tin rằng điều đó giúp học sinh nói sớm hơn nhưng lại có tác dụng ngược lại) Khi nói, họ nói khá chậm và thường xuyên ngắt quãng. 10 phút nghe giáo viên giảng có lẽ mang lại cho bạn 5 phút input liên tục. Ngoài ra, một số giáo viên thích chuyển sang ngôn ngữ mẹ đẻ thay vì nói tiếng Anh.
- Những học sinh khác cũng đưa ra ít ý kiến vì họ thậm chí còn nói chậm hơn giáo viên và thường mắc lỗi.
- Lãng phí rất nhiều thời gian vào những bài tập (không cho bạn input), ví dụ như những bài tập ngữ pháp như chia động từ hoặc sắp xếp từ. Trong đó còn tính thêm cả giờ nghỉ giải lao, đồng nghĩa với việc không có một chút input nào
- Một văn bản được đọc trong lớp khá ngắn (< 3 trang). Một đoạn ghi âm thường cũng không quá dài (<10 phút).\ Chung quy lại, có chưa đến 1 / 3 thời gian được nghe các câu Tiếng Anh đúng, bao gồm các bản ghi âm do giáo viên phát và các câu sửa của giáo viên và các học sinh khác. Còn việc đọc thì sao? Lượng văn bản trung bình bạn đọc trong một lớp học tiếng Anh có lẽ không quá 3 trang cho mỗi bài học dài 45 phút (bao gồm các văn bản trong sách giáo khoa và tài liệu phát của giáo viên).
Thử làm một phép toán nhỏ, một khóa học tiếng Anh chuyên sâu sẽ cung cấp cho bạn không quá 2 giờ nói và 24 trang viết mỗi tuần. Tức là khoảng 2.000 câu mỗi tuần. Điều này có nghĩa là phải mất 9 năm (liên tục) học các khóa học tiếng Anh chuyên sâu để có được 1.000.000 câu. (Với các khóa học bình thường, hai lần một tuần, sẽ mất 18 năm).
Tốc độ nạp Input
Có thể một số bạn sẽ nghĩ: "Tuyệt vời! Vì vậy tôi sẽ chỉ tham gia các khóa học chuyên sâu trong 9 năm và trở nên thông thạo tiếng Anh!". Quá chậm. Và lượng input không phải là tất cả. Bạn cũng cần có tốc độ của input phù hợp. Đi bộ 100 mét không giống như chạy 100 mét.
Tại sao không thể nạp input chậm? Vì sẽ dễ bị quên, giải thích nguyên lý một chút:
- Khi bạn học một từ mới, nó sẽ lưu lại trong trí nhớ của bạn một thời gian (thường là 1-30 ngày) và sau đó bạn sẽ quên nó. Ví dụ: giả sử từ đó là GENUINE và nó sẽ lưu lại trong bộ nhớ của bạn trong 14 ngày.
- Làm thế nào bạn có thể nhớ từ đó hơn 14 ngày? Bạn cần phải xem lại nó. Nếu bạn nhìn thấy một câu khác có từ GENUINE trong 14 ngày tới, trí nhớ của bạn về từ đó sẽ trở nên mạnh mẽ hơn và bạn sẽ nhớ nó lâu hơn rất nhiều.
- Khả năng bạn nhìn thấy một câu khác có từ GENUINE trong 14 ngày tới là bao nhiêu? Nó phụ thuộc vào số lượng câu tiếng Anh bạn sẽ thấy trong khoảng thời gian đó. Nếu bạn học được 4.000 câu (khóa học tiếng Anh chuyên sâu), cơ hội gặp được GENUINE sẽ nhỏ hơn khoảng 3 lần so với khi bạn học được 12.000 câu.
-
Do đó, với ít input hơn, bạn sẽ có nhiều khả năng từ mới sẽ biến mất sau 1-30 ngày.\ Vì vậy nếu bạn nạp input chậm, bạn đang làm tổn hại đến tiến độ của mình theo hai cách hoàn toàn khác nhau:
-
Bạn học những điều mới chậm hơn
- Bạn đang quên đi nhanh hơn. Bạn đang đánh mất "những thứ cũ" nhanh hơn vì bạn không xem lại chúng thường xuyên.
Đó là lý do tại sao một người học 1.000.000 câu trong 9 năm sẽ đạt được kết quả thấp hơn nhiều so với một người học đạt được 1.000.000 câu trong 3 năm. Người học đầu tiên sẽ quên một phần lớn kiến thức của mình vì không ôn tập đầy đủ. Người học thứ hai sẽ được ôn tập thường xuyên hơn nên sẽ mất ít kiến thức hơn.
Điểm mấu chốt là các khóa học tiếng Anh -- ngay cả những khóa học chuyên sâu -- cung cấp input quá chậm để có thể đạt được sự trôi chảy trong thời gian hợp lý (nếu có). Nếu bạn muốn nói tiếng Anh lưu loát, bạn phải tự mình nắm bắt mọi thứ và đắm mình vào input - podcast và sách nói, video và phim, trang web và sách.
Thực sự vui
Như tôi đã giải thích ở trên, tôi tin rằng việc tiếp thu kiến thức bên ngoài lớp học là con đường duy nhất dẫn đến sự trôi chảy. Nhưng có nhiều lý do để bạn tự mình lấy ý kiến ngay cả khi sự trôi chảy không phải là mục tiêu của bạn.
Học bên ngoài vui hơn ở trong trường lớp hay các khóa học. Khi bạn chọn input của riêng mình, bạn có thể chọn những thứ mà bạn thực sự quan tâm. Thay vì đọc một số bài viết ngẫu nhiên trong sách giáo khoa tiếng Anh, bạn có thể đọc một cuốn sách Harry Potter, một tin nhắn e-mail từ một người bạn, một diễn đàn Internet với những lời khuyên về mối quan hệ, hoặc có lẽ là tin tức về câu lạc bộ bóng đá yêu thích của bạn. Thay vì nghe một đoạn ghi âm nhàm chán trong lớp, bạn có thể xem loạt phim truyền hình yêu thích hoặc một video podcast về công nghệ máy tính.
Tất nhiên, niềm vui tự nó đã tốt rồi; nhưng nó cũng có những tác dụng có lợi:
- Nếu input của bạn khiến bạn thấy thích, bạn sẽ sẵn lòng tiếp nhận nó hơn nhiều và dành nhiều thời gian hơn cho nó. Trên thực tế, một khi bạn đã thưởng thức được tất cả nội dung tuyệt vời mà bạn có thể có được bằng tiếng Anh, bạn sẽ khó có thể cưỡng lại được đấy!
- Điều trên sẽ giúp cho khả năng ghi nhớ mạnh hơn. Khi bạn nhìn thấy hoặc nghe thấy điều gì đó quan trọng với mình, bạn có thể nhớ được nhiều hơn. Ví dụ: nếu bạn đang đọc một bài báo nào đó mà giáo viên đưa cho bạn, bạn thường muốn đọc cho xong. Nhưng giả sử bạn đang đọc lời một bài hát mới của ban nhạc bạn yêu thích. Bạn có nhiều khả năng lặp lại chúng cho chính mình và ghi nhớ chúng - cùng với tất cả ngữ pháp và từ vựng!
Tính "thực"
Lý do cuối cùng - và ít quan trọng nhất - để bạn tự chịu trách nhiệm cho việc học tiếng Anh của bạn là tính "thực" của nó. Việc học từ chính nội dung dành cho người Mỹ hay người Anh Quốc thực sự quan trọng hơn so với tài liệu cho người học. Nếu bạn nghe thấy điều gì đó trên podcast hoặc đọc nó trên blog, bạn biết nó thực sự được sử dụng ở các nước nói tiếng Anh.
Ngược lại, sách giáo khoa được sử dụng trong các lớp học tiếng Anh thường cố gắng dạy tiếng Anh "đúng chuẩn", loại bỏ các cách diễn đạt không trang trọng, chẳng hạn như crap, sucks hoặc stuff. Người viết mấy cuốn sách học có thể không đồng tình với những cụm từ như vậy và tin rằng người học không cần chúng. Nhưng hầu hết người học sẽ chọn ngôn ngữ tự nhiên, thoải mái - ngôn ngữ của người Mỹ và người Anh được giáo dục bình thường - thay vì ngôn ngữ giả tạo trong sách giáo khoa tiếng Anh.
Một vấn đề nữa là tiếng Anh giảng dạy được sử dụng đa phần từ tiếng Anh Anh (ít nhất là ở Châu Âu), thực tế đa phần là tiếng Anh Mỹ. Mặc dù trong những năm gần đây sách giáo khoa (và giáo viên) của Anh đã bắt đầu dạy từ vựng của người Mỹ nhưng họ vẫn coi tiếng Anh của người Mỹ như một công dân hạng hai (second-class citizen, được dịch theo đúng nghĩa đen, hiểu một cách nôm na là chỉ đơn giản là hàng bổ trợ hoặc hàng phụ). Nếu bạn muốn có được bức tranh toàn cảnh về tiếng Anh thực dụng, bạn sẽ cần phải vượt ra ngoài các lớp học tiếng Anh và bắt đầu tự mình tiếp thu kiến thức thực tế.